Site icon DA88

Lamine Yamal: “Thật khó tin cầu thủ hay nhất thế giới từng tắm cho em”

Lamine Yamal “Thật khó tin cầu thủ hay nhất thế giới từng tắm cho em” 1

Vừa qua, Lamine Yamal đã có một cuộc phỏng vấn với tạp chí France Football (Pháp), nhân việc được lọt vào danh sách đề cử của giải thưởng Kopa Trophy (giải thưởng dành cho cầu thủ U21 xuất sắc nhất thế giới trong đêm gala Ballon d’Or). Tại đây, chàng trai 17 tuổi đã có những trải lòng về tuổi thơ, về sự nghiệp vừa chớm nở nhưng đã hết sức rực rỡ của mình.

Người thân của em có kể với chúng tôi rằng, hồi nhỏ, em không bao giờ rời xa quả bóng. Và nếu có ai đó lấy mất quả bóng của em, chẳng hạn như đến giờ ăn hoặc giờ đi ngủ, em sẽ khóc um sùm…

Đúng vậy ạ! (Cười) Em còn nhớ lúc đến trường, em đều mang theo một quả bóng và cất nó trong cặp. Trước khi vào lớp, em giấu bóng vào cặp vì thầy cô không cho em để nó lên bàn. Ở nhà, em rất thích chơi bóng với chó. Ba em nói là em không cần phải lo lắng, chó sẽ không cắn em đâu, thế nên em chơi với chúng rất vui. Đi bóng qua một chú chó là thứ khó nhất trần đời! (Cười) Em xem việc chơi bóng với chó giống như một buổi tập luyện, từ đó học được nhiều thứ.

Ký ức đầu tiên về bóng đá của em là gì?

Đó là buổi tập đầu tiên của em với đội CF La Torreta, khi em mới 3 tuổi! Lúc đó em không biết phải làm gì. Ai nấy cũng đều bắt đầu khởi động, còn em thì chưa bao giờ làm vậy cả, em chỉ muốn về nhà. Ba em khuyên đừng quá lo lắng, mọi chuyện rồi sẽ ổn và em sẽ cảm thấy vui ngay khi buổi tập thực sự bắt đầu. Và, ngay từ buổi tập thứ hai, em đã được xếp vào đội lớn tuổi hơn. La Torreta đã dạy em rất nhiều bài học bóng đá vỡ lòng: cách chơi đồng đội, cách di chuyển và tương tác với đồng đội.

Những cầu thủ nào mang đến ước mơ theo đuổi bóng đá cho em?

Neymar. Khi đó Neymar vẫn còn chơi cho Santos và em rất thích xem video về anh ấy. Sau giờ tan trường, em thường đến nhà một người bạn. Bạn ấy có sẵn một chiếc máy tính, và bọn em dành cả buổi chiều để xem những video trên mạng về Neymar. Buổi tối khi về nhà, em cố gắng bắt chước hết những động tác mình vừa xem trong phòng trước khi đi ngủ. Tất nhiên, em cũng rất hâm mộ Lionel Messi! Và không thể không kể đến David Villa, Pedro cùng toàn bộ đội hình Barça ngày đó, em đã xem tất cả họ thi đấu trên TV.

Những trận đấu nhỏ trên sân bê tông ở Rocafonda, Mataro, phía bắc Barcelona, có ảnh hưởng gì đến phong cách chơi bóng của em không?

Việc chơi bóng trên sân Polideportivo (sân bê tông công cộng) giúp em rèn luyện sự khéo léo trong phong cách của mình, cải thiện kỹ năng một-đối-một, từ đó học cách thoát khỏi những tình huống tương tự diễn ra trong các trận đấu. Ở đó, em cũng học được cách kiểm soát nỗi sợ khi phải đối đầu với những người lớn tuổi hơn, trong khi vẫn có thể tận hưởng được niềm vui chơi bóng. Cuối cùng, ngay từ nhỏ, em luôn chơi bóng với những đối thủ lớn hơn em từ 7 đến 8 tuổi, vì vậy em phải tìm cách đi bóng né họ để tránh bị va chạm.

Em nghĩ năng khiếu bóng đá của mình có được từ đâu? Từ ba của em, mà theo mọi người cho biết là ông ấy cũng có khiếu chơi bóng; hay là từ Leo Messi, khi anh ấy từng tắm cho em trong một hoạt động từ thiện lúc em vẫn còn chưa biết đi?

Ai nói ba em có khiếu chơi bóng, ba em đá bóng dở lắm! (Cười khanh khách) Ba em luôn nói với mọi người là mình chơi bóng giỏi, nhưng không phải vậy đâu! Dù vậy, chính ba là người đưa em ra công viên đá bóng hàng ngày và cùng mẹ đăng ký cho em vào lò đào tạo La Torreta. Thú thật, em không nhớ gì về bức ảnh chụp với Messi cả, lúc đó em còn nhỏ xíu. Sau này lúc em 7-8 tuổi, mẹ mới kể lại cho em nghe. Thật khó tin là cầu thủ hay nhất thế giới từng tắm cho em, nhưng em nghĩ đó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên thôi.

Em không nghĩ là lúc đó Messi đã truyền cho em một chút phép thuật gì đó à?

Em cũng hy vọng vậy lắm! (Lại cười) Với một chút phép thuật của anh ấy, em có thể trở thành một cầu thủ bóng đá tuyệt vời phải không? Nhưng đó chỉ là tình cờ thôi.

Có phải em chọn số áo 19 ở Barça và ĐTQG để tỏ lòng kính trọng Messi? (Messi từng mặc số áo này trong những năm đầu sự nghiệp chuyên nghiệp từ 2005 đến 2008)

Khi em được triệu tập lên đội tuyển (vào ngày 08 tháng 9 năm 2023, trong trận đấu với Georgia, tỷ số là 7-1 cho Tây Ban Nha và Yamal ghi được một bàn thắng), em đã chọn số áo 19 vì đó là một trong số ít những số áo còn trống, và vì em là tân binh. Chính với số áo này, em đã giành được danh hiệu quan trọng đầu tiên trong sự nghiệp (chức vô địch Euro 2024). Còn với Barça, em chỉ chơi vỏn vẹn 7 phút khi CLB giành chức vô địch LaLiga (mùa giải 2022/23, khi đó Yamal mang số áo 41 và mùa giải 2023/24 thì mang áo số 27). Sau đó, em nhận thấy mọi người bắt đầu nói rằng đó là số áo mà Leo từng mặc ở Barça và tuyển Argentina. Vậy nên, em càng gắn bó hơn với số áo này. Đó là một con số rất đặc biệt với em, và em sẽ mang nó suốt cuộc đời. Nhưng em cố gắng không suy nghĩ quá nhiều về việc được so sánh với Messi, vì em muốn luôn là chính mình. Như em thường nói với bạn bè, điều quan trọng nhất với em là để lại dấu ấn của mình trong bóng đá, có một sự nghiệp thành công. Và nếu mọi người so sánh em với cầu thủ xuất sắc nhất lịch sử, điều đó có nghĩa là em đang làm tốt. Em không phiền về điều đó, nhưng em muốn tập trung vào bản thân, không bị ám ảnh bởi việc được so sánh với Leo.

Em thích cái nào hơn: có một đường kiến tạo đẹp mắt như Iniesta, hay solo từ giữa sân để ghi bàn như Messi?

Một pha bóng kiểu Leo! (Trả lời ngay không cần suy nghĩ) Em còn nhớ bàn thắng anh ấy ghi vào lưới Athletic Bilbao (một pha solo ở trận chung kết Cúp Nhà Vua năm 2015). Hôm ấy em vừa bước ra khỏi phòng tắm và hỏi mẹ: “Mấy giờ rồi mẹ?”. Lúc đó, em xem trên TV thấy Leo nhận bóng gần băng ghế dự bị và bắt đầu đi bóng qua từng cầu thủ một cho đến khi ghi bàn. Em choáng luôn!

Em có nhớ ngày Barça đến để rước em về La Masia không?

Hôm đó, em đang trên đường từ trường về nhà thì một người bạn chạy đến, mặt mày hớn hở, nói với em rằng: “Mày sắp được đi Barça rồi!” Lúc ấy em không tin lắm, nhưng về đến nhà, em hỏi mẹ xem có phải thật không. Mẹ nói là mẹ không muốn kể cho em nghe vì mọi chuyện chưa chắc chắn. Em sốc luôn! Mới trước đó em còn đang nghĩ đến chuyện ăn bim bim, ra công viên đá bóng với bạn bè, mà giờ đã nói đến chuyện ký hợp đồng với Barça rồi!

Khi gia nhập La Masia, em đã có sẵn những kỹ năng qua người, kỹ năng tấn công nhanh và phong cách chơi bóng riêng, nhưng em còn thiếu sự kiểm soát trong những pha xử lý của bản thân. Nôm na thì em chơi bóng khá “hỗn loạn”: cứ có bóng là em lại tìm cách rê dắt qua người đối thủ. Ở La Masia, em đã học được cách bình tĩnh, biết khi nào nên chơi nhanh, khi nào nên chơi chậm, biết cách phối hợp đồng đội, tất cả những yếu tố tạo nên phong cách lối chơi đặc trưng của Barça.

Em nghĩ mình còn có thể cải thiện ở những khía cạnh nào?

Chủ yếu là ở khâu phòng ngự. Các tiền đạo của những đội bóng lớn như Barça hay Real Madrid thường không tham gia phòng ngự nhiều, nên em nghĩ đó là điểm em cần cải thiện. Em sẽ tập trung vào điểm đó.

Em còn nhớ gì về ngày đầu tiên tập luyện trên đội một Barça không?

Hai ngày trước trận đấu ở Champions League gặp Viktoria Plzen (ngày 07 tháng 9 năm 2022, tỷ số 5-1 cho Barça), thầy Xavi triệu tập những cầu thủ ít hoặc chưa được thi đấu ở giải quốc nội vào cuối tuần để tập luyện cùng đội một, và em cũng được gọi. Hôm ấy em không dám bước vào phòng thay đồ, em cất đôi giày xong là chạy liền ra phòng gym để ngồi đạp xe. Sau đó, anh Ansu Fati, người mà em cũng quen biết chút ít, đi cùng em vào phòng thay đồ. Ở đó có Jordi Alba, Gerard Pique, Miralem Pjanic… Em khá hồi hộp vì đây là những cầu thủ mà em thường xem trên TV, và giờ đây em lại được chơi cùng họ, chia sẻ phòng thay đồ cùng họ. Dần dần, em cảm thấy thoải mái hơn. Khi lần đầu ra sân thi đấu (ngày 29 tháng 4 năm 2023 tại LaLiga gặp Real Betis), em cảm thấy rất thoải mái, không hề căng thẳng.

Em có nghĩ mình đã tiến bước quá nhanh không?

Không, không, em không phải là người muốn “nhảy cóc”, nhưng em là kiểu người không thích… (Yamal không nói hết câu) Nói chung, khi em cảm thấy mình có thể tiến lên một cấp độ cao hơn, em không muốn dừng lại ở đó. Em thích thử thách, thích những thứ khó khăn. Em thà ra sân ít nhưng được chơi với những người giỏi nhất, hơn là được thi đấu thường xuyên mà lại chỉ toàn những thứ quá êm xuôi, dễ dàng. Em đã như vậy từ khi còn nhỏ rồi. Em không vội, nhưng luôn muốn nhiều hơn.

Cùng với Nico Williams, hai em đã trở thành một trong những điểm nhấn của kỳ Euro 2024, với thứ bóng đá tự tin và chuyên nghiệp. Em đã đối phó với những áp lực như thế nào?

Suy cho cùng thì quan trọng nhất vẫn là tận hưởng niềm vui khi chơi bóng. Bọn em như đôi bạn thân chơi cùng nhau vậy. Hãy tưởng tượng, nếu anh và người bạn thân nhất của anh cùng thi đấu cho ĐTQG, chắc chắn các anh cũng sẽ như bọn em thôi. Bọn em chỉ nghĩ đến niềm vui khi được chơi bóng. Em và Nico hợp tính hợp nết, nên khi một trong hai người ghi bàn thì cả hai quây lấy nhau để cùng nhảy múa, bởi vì bọn cảm thấy bóng đá chính là như vậy, là chơi bóng để thỏa niềm vui, để có những khoảnh khắc vui vẻ. Nghĩ như vậy thì bọn em cũng cảm thấy thoải mái hơn, được là chính mình và mới cống hiến hết mình.

Trước Euro, em có nghĩ rằng Tây Ban Nha rồi sẽ vô địch không?

Chúng em đều tin tưởng lẫn nhau. Việc báo chí nói rằng đội tuyển sẽ không qua được tứ kết càng khiến chúng em quyết tâm hơn. Chúng em biết mình phải làm gì để đi đến trận chung kết. Và chúng em đã chứng minh rằng mình là đội bóng mạnh nhất. Khi chơi cùng những cầu thủ như Dani Carvajal, Rodri, Nico Williams, Dani Olmo, Pedri… em biết rằng mình có khả năng để thi đấu ở đẳng cấp cao nhất. Chúng em là một tập thể gắn kết và sẽ cùng hướng tới những giải đấu tiếp theo.

Ở trận bán kết gặp Pháp, dù bị dẫn bàn sớm (từ phút thứ 9), tuyển Tây Ban Nha vẫn giữ được sự bình tĩnh và trung thành với lối chơi để lật ngược tình thế.

Chúng em cũng từng bị dẫn trước ở vòng 16 đội khi gặp Georgia (tỷ số 4-1 chung cuộc cho Tây Ban Nha) và nó dạy chúng em một bài học. Chúng em đã hơi bối rối khi mất bóng. Vì vậy, chúng em nói với nhau rằng nếu bị thủng lưới trước – như thực tế trong trận đấu với Pháp, dù em nghĩ Tây Ban Nha đã chơi tốt hơn – thì tất cả phải cùng giữ bình tĩnh. May mắn thay, em đã nhanh chóng san bằng tỷ số (ở phút thứ 21), điều đó giúp chúng em lấy lại thế trận. Pháp là một trong những đội bóng hàng đầu thế giới. Trận đấu rất căng thẳng, nhưng chúng em đã giành chiến thắng nhờ phong cách chơi và bản lĩnh của mình.

Hãy nói về bàn thắng đẹp mắt em đã ghi được đi…

Trong khoảng 15 phút đầu, em nhận thấy có khoảng trống ở giữa hàng phòng ngự và hàng tiền vệ của Pháp. Em thường xuyên tìm thấy mình ở một mình trong khu vực đó khi có bóng. Ở tình huống đó, em thấy mình có khoảng trống để dứt điểm, vì vậy em đã thử vận may.

Mà phải táo bạo lắm mới dám thực hiện một cú sút như vậy…

Em nghĩ quan trọng là phải tự tin. Các đồng đội của em đã truyền cho em sự tự tin đó bằng cách nói rằng em nên chơi theo cách mà em biết. Đội trưởng của em, anh Alvaro Morata, có nói với em trong một buổi họp đội là anh ấy biết em có khả năng làm được những điều phi thường. Nếu có được sự tự tin đó, em nghĩ chúng ta có thể sút bóng từ bất cứ đâu trên sân.

Trước trận đấu, Adrien Rabiot có nói thế này sau khi khen ngợi em: “Để vào được đến trận chung kết, cậu ấy sẽ cần phải làm được những thứ nhiều hơn cho đến hiện tại.” Liệu bàn thắng em ghi được có phải là câu trả lời không?

Về sau em mới nhận ra chính anh ấy là người đang tham gia phòng ngự trước mặt em trong tình huống đó. Còn lúc trên sân, em không để ý đến ai ở trước mặt. Tóm lại thì mặc dù có thể là một hiểu lầm, nhưng phát biểu đó đã giúp em có thêm động lực. Nhưng em không hề uất ức gì anh ấy cả. Rabiot theo em là một cầu thủ xuất sắc và em sẽ rất vui vẻ khi gặp lại anh ấy trên sân.

Với chức vô địch Euro, em đã lập kỷ lục khi trở thành cầu thủ trẻ nhất giành được một danh hiệu quốc tế, vượt qua cả Pele. Cảm giác thế nào khi mang trên vai một chiến tích lớn như vậy?

Pele là một trong những cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử, chắc chắn nằm trong top 3. Vượt qua kỷ lục của một cầu thủ phi thường như vậy, là điều em sẽ nhớ suốt đời. Đó cũng là điều em muốn nói tới khi đề cập đến việc để lại dấu ấn của mình trong lịch sử bóng đá.

Năm 2021, em vẫn còn cùng bạn bè xem Euro tại một trung tâm thương mại ở Mataro. Thời gian trôi qua thật nhanh, phải không?

Đúng là em đã trải qua một hành trình không thể ngờ tới, từ việc ngồi xem TV khi chưa là cầu thủ chuyên nghiệp, đến việc trở thành một trong những nhân vật trên sân khấu Euro, được những đứa trẻ khác theo dõi. Và điều không tưởng hơn nữa là chúng em đã vô địch giải đấu, một giấc mơ mà em luôn ấp ủ. Khó tin thật sự!

Chức vô địch đó có mang đến sự thay đổi nào với em không? Một hiện tượng “Yamalmania” chẳng hạn…

Thực sự thì em không nhận ra điều đó trong suốt giải đấu, vì khi tập trung lên tuyển, chúng em hơi tách biệt với thế giới bên ngoài, chúng em không đo lường được quy mô của nó. Em chỉ thực sự cảm nhận được khi ở sân bay. Mọi người đều phấn khích khi nhìn thấy các tuyển thủ, ăn mừng cùng đội tuyển. Giờ đây em được biết đến nhiều hơn. Trước đây, mọi người vẫn xin chụp ảnh với em, nhưng em có thể ra ngoài đường mà không gặp quá nhiều rắc rối. Giờ thì không thể. Khi em ngồi trong xe, mọi người nhận ra em qua cửa kính. Nhưng, em phải thừa nhận rằng thà như vậy, chứ em không muốn đội tuyển không vô địch được Euro!

Nhưng chúng tôi cũng nghe kể là không phải vì đã vô địch Euro mà em được mẹ miễn việc nhà.

Em có thể coi mình là nhà vua thế giới vì em đã vô địch Euro, nhưng không phải vậy. Bởi vì mẹ vẫn kêu em đi mua cái này cái kia, phải mang dép trong nhà, phải làm việc này việc nọ… (Cười) Nhưng chính vì vậy mà em ý thức được thực tại và giúp em muốn tiếp tục cải thiện bản thân mỗi ngày.

Em nghĩ mình sẽ ở lại Barça thêm nhiều năm nữa hay sẽ tiếp tục sự nghiệp ở một nơi khác?

Em muốn tận hưởng hiện tại, được là một phần của CLB vĩ đại nhất thế giới. Em muốn đi vào lịch sử của Barça, đó là điều quan trọng nhất đối với em.

Các trận El Clasico từng rất sôi động bởi sự cạnh tranh giữa Messi và Ronaldo. Vậy giờ đây, liệu chúng ta có đang bước vào kỷ nguyên của cặp đôi Yamal-Mbappe?

Em vẫn nhớ những trận El Clasico đó, khi ai nấy cũng nói về chúng: Thật điên rồ! Càng có nhiều cầu thủ xuất sắc, cả ở Madrid và Barcelona, thì LaLiga càng hấp dẫn. Nhưng với câu hỏi của anh thì không, em không nghĩ đây là thời đại của Mbappe-Lamine. Mà sẽ là kỷ nguyên của Barça-Real Madrid, như đã từng. Và chúng em sẽ làm mọi cách để giành chiến thắng trong những trận El Clasico sắp tới, nhằm hướng tới các danh hiệu.

Em mơ ước nhất điều gì trong ba thứ: Champions League, World Cup hay Ballon d’Or?

Em sẽ nói là World Cup và Champions League, nhưng thật khó để chọn một… Và sau đó thì mới tới Ballon d’Or.

Em là ứng cử viên sáng giá nhất cho giải thưởng Kopa – giải thưởng dành cho cầu thủ trẻ xuất sắc nhất dưới 21 tuổi – sẽ được trao bởi France Football vào ngày 28 tháng 10, trong lễ trao giải Ballon d’Or. Nếu giành giải thì đã đủ thỏa mãn chưa, hay em vẫn đặt mục tiêu cao hơn?

Em hy vọng sẽ giành được giải Kopa này, hãy trao nó cho em đi! (Cười khanh khách) Như em đã nói, em luôn muốn nhiều hơn nữa. Em muốn giành Champions League, Ballon d’Or. Nếu có thể giành được, thì càng tốt, nhưng em không thực sự nghĩ về những giải thưởng đó ngay lúc này. Em muốn tập trung vào việc bắt đầu mùa giải mới thật tốt cùng Barça. Em không nghĩ đây là năm của mình, em không vội. Mùa giải này, em sẽ cố gắng hết sức, giành được các danh hiệu cùng đội bóng của mình để hướng tới những giải thưởng đó trong tương lai. Nếu năm nay, em giành được danh hiệu cầu thủ trẻ xuất sắc nhất, em sẽ rất vui và sẽ đặt mục tiêu cao hơn nữa, như em vẫn luôn làm.

Phần thú vị không thể thiếu như tường lệ trong các cuộc phỏng vấn của France Football – Buổi phỏng vấn được thực hiện như thế nào?

Địa điểm: Tại khu nghỉ mát Albufeira ở miền nam Bồ Đào Nha.

Thời lượng: 40 phút bao gồm cả chụp ảnh.

Những người có mặt: Người đại diện Jorge Mendes của Yamal cùng các cộng sự, hai người bạn thời thơ ấu cùng anh em họ của Yamal, và Vincent Garcia – Tổng biên tập của France Football, nhiếp ảnh gia Sacha Balti và quay phim Maxime Lorry của tạp chí.

Điểm số Yamal tự đánh giá về cuộc phỏng vấn:“10/10 chứ còn gì nữa? Em thấy cuộc phỏng vấn rất vui vẻ và thoải mái.”

Điểm số do France Football đánh giá: 8/10. Ở tuổi 17, Yamal đã trả lời phỏng vấn như một cầu thủ kỳ cựu.

Ba cuộc phỏng vấn Yamal muốn đọc trên France Football:“Các đồng đội của em là Alejandro Balde, Nico Williams và Rodri (tiền vệ của Man City từng là nhân vật được phỏng vấn và lên trang bìa France Football vào tháng 3/2024).”

Tiêu đề Yamal muốn đặt cho cuộc phỏng vấn:“Để hiểu em là ai, độc giả cần biết về tuổi thơ và khu phố nơi em lớn lên.”

Exit mobile version
Chuyển đến thanh công cụ